Văn hoá
Việt Nam OK, Nihon Dame_Vol.29

Giáo dục thể chất tại trường học ở Nhật mức độ rất cao, khá khác so với Việt Nam. Đừng biến xe máy thành… xe thồ ở Nhật, cảnh sát mà bắt gặp sẽ “hỏi thăm” đấy và cách tổ chức đám tang giản tiện trong phạm vi gia đình, xu hướng gần đây tại Nhật. Xin giới thiệu cùng các bạn.
Những tiết thể dục khác biệt một trời một vực

Giờ học thể dục tại phòng tập thể chất
Cái này thì là trải nghiệm thực tế của con gái tôi.
Cháu nó học lớp 1, 2 ở Việt Nam rồi sang Nhật học đến hết cấp 1. Ở Việt Nam, những tiết thể dục cho học sinh cấp 1 thường diễn ra khá hình thức và hơi chiếu lệ. Các cháu chỉ vận động những bài đơn giản như giơ tay, vặn người bằng một nhịp điệu khá uể oải. Vậy nên với những đứa trẻ từng trải qua thời gian tập thể dục cho vui ở Việt Nam mà sang Nhật học thể dục, đa phần đều sốc nặng.
Người Nhật rất coi trọng thể chất của trẻ em. Các trường học từ tiểu học lên trung học cơ sở và trung học phổ thông, đều có phòng tập thể chất và sân đất và bể bơi. Bất kể là trời nắng hay lạnh thì trẻ em Nhật vẫn ra sân tập thể dục, thể thao hay tập luyện các môn thể thao trong phòng tập thể chất. Nội dung bài học cũng đòi hỏi rất cao. Tất cả học sinh đều thay quần áo thể thao và nắng hay mưa thì cũng vận học bình thường.

Khung leo trèo

Xà đơn

Khung leo trèo

Xà đơn
Sân trường cấp 1 ở Nhật thường có những thiết bị thể dục như xà đơn, xà kép, các loại thiết bị để leo trèo, nên sau giờ học, trẻ em Nhật rất thích chơi với các loại hình thể dục này.
Vậy nên nếu bạn có ý định đưa con cái của mình sang Nhật từ năm cấp 1 thì hãy chuẩn bị tinh thần cho cháu nó về những tiết học thể dục rất căng nhé.
Xe máy không thể biến thành xe thồ

Bạn của tôi năm ngoái quyết định chuyển từ ký túc xá ra ngoài sống. Thay vì thuê công ty chuyển nhà, cậu này nhờ xe ô tô của một người bạn chất lên đó những món đồ cồng kềnh. Đen thế nào lại xót ra 1 cái bàn học dài khoảng 1,2 mét.
Người Việt Nam thường hay buộc hàng hóa vào sau xe máy để chở đi, và người bạn tôi vì không muốn nhờ bạn đi 2 chuyến nên buộc cái bàn học lên yên sau xe máy của mình rồi cứ thế chở sang nhà mới.Suốt chặng đường đi, cậu bạn tôi liên tục bị người dân nhìn theo.
Ở Nhật Bản không có chuyện chở hàng hóa cồng kềnh bằng xe máy và kết cục là cậu bạn tôi bị cảnh sát dừng xe, yêu cầu phải tháo chiếc bàn khỏi xe máy và thuê một công ty vận chuyển đàng hoàng để chuyển bàn tới nhà mới. Kết cuộc, bạn tôi phải nhờ người bạn mang xe ô tô đến chuyển một chuyến nữa.
Ở Việt Nam, việc vận chuyển hàng hóa cồng kềnh bằng xe máy cũng không là điều gì đáng ngạc nhiên, thậm trí được nâng lên tầm… nghệ thuật, khiến người nước ngoài phải ố á, trầm trồ không ngớt.
Nhưng thực ra, luật giao thông Việt Nam cũng không cho phép chở hàng cồng kềnh sau xe máy. Tuy nhiên xe máy ở Việt Nam hiện vẫn là một phương tiện di chuyển quan trọng nên trên thực tế, cảnh sát giao thông cũng … phớt lờ cho.

Nhân viên công ty chuyển nhà ở Nhật
Đồ được chở bằng xe máy ở Nhật được quy định kích cỡ như sau:
・ Chiều dài chỉ được phép dài hơn yên xe 30cm
・ Hai bên chỉ được phép rộng hơn yên xe mỗi bên 15cm (tổng cộng là 30cm)
・ Chiều cao tối đa tính từ mặt đất là 2 mét.
・ Trọng lượng đối đa là 60kg (đối với xe phân khối 50cc thì chỉ được phép 30kg)
Như các bạn thấy, quy định đối với hàng hóa được phép chở bằng xe máy rất cụ thể rõ ràng nên nếu cần vận chuyển đồ lớn, hãy thuê xe tải nhẹ hoặc thuê công ty chuyển nhà cho nhàn thân nhé.
Tổ chức tang lễ trong phạm vi gia đình ở Nhật

Tang lễ ở Nhật Bản (ảnh có tính chất minh họa)
Gần đây tôi có một người bạn Nhật làm việc nhiều năm ở Việt Nam và sau khi về Nhật một thời gian thì bị mất. Bạn bè, đồng nghiệp ở Nhật và ở Việt Nam đều biết ông qua đời nhưng không được gia đình thông báo việc tang lễ. Chúng tôi đều buồn vì nghĩ rằng “Gia đình ông không coi chúng tôi là bạn của ông”.
Tuy nhiên, đây là văn hóa tổ chức tang lễ gần đây của người Nhật chứ không phải họ lạnh lùng đâu. Gần đây, nhiều người không thông báo việc người thân qua đời cho bạn bè thân quen của người quá cố. Trường hợp có thông báo thì đa phần đều viết thêm là “Không nhận tiền phúng điếu hoặc vòng hoa”.
Từ khi đại dịch vi-rút corona lan rộng, ngày càng nhiều gia đình tổ chức lễ tang với quy mô nhỏ rồi sau đó mới thông báo với bạn bè hoặc người quen với người quá cố.
Vì vậy, nếu không được thông báo về đám tang thì cũng đừng nghĩ rằng gia đình không coi trọng bạn bè của người quá cố mà hãy hiểu rằng đây là văn hóa trong thời gian gần đây ở Nhật Bản.
Xếp hạng bài viết phổ biến
-
Lớp học tiếng Nhật online miễn phí 11544 views
-
-
Những bài viết “hot” trên KOKORO trong năm 2020 10703 views
-
Không được ăn ốc bắt ở ruộng lúa 10447 views
-
Bronze Sponsors
- Global HR Strategy
- SHUWA
- Trường Nhật Ngữ EHLE
Đơn vị hỗ trợ
- Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam
- Trung tâm Giao lưu Văn hoá Nhật Bản tại Việt Nam
- Văn phòng JNTO Hà Nội
- Liên đoàn kinh tế vùng Kansai
- Tổ chức hỗ trợ Tomoiki Nhật Việt
- Hiệp hội phát triển giao lưu nguồn nhân lực quốc tế
- Hội người Việt Nam tại Nhật Bản
Hợp tác
Tổ chức hỗ trợ du học sinh Nhật Bản (JASSO)
Mạng lưới luật sư cho lao động người nước ngoài
Bài viết liên quan
-
Việt Nam OK – Nhật Bản Dame_28: Sau khi tắm xong, đừng xả nước bồn tắm
Ở Nhật Bản, khi đi tắm, người ta tắm rửa trước ở ngoài rồi mới vào ngâm ở bồn tắm và cả gia đình đều dùng chung nước nóng trong bồn. Trong số này chúng tôi sẽ giới thiệu về sự khác biệt trong cách tắm bồn ở Nhật, việc “dán giấy báo đỗ xe phạm luật” và “khi mua xe đạp nếu không đăng ký với cảnh sát sẽ ra sao”.【Thạch Long】 Tắm bồn ở Nhật Bản khác với ở Việt Nam Ngày xưa nhà bà ngoại tôi có bồn tắm. Tôi và 2 đứa em chiều nào cũng đòi ngâm bồn. Bà tôi thường sắp xếp thế này: Bà xả đầy nước vào bồn tắm cho tôi ngâm (và nghịch) trước. Tôi xong thì bà xả hết nước trong bồn, tráng qua cho sạch rồi lại xả nước mới đầy bồn cho em tôi ngâm. Cứ mỗi lần có người cần tắm bồn lại là chu trình: Xả sạch nước cũ, tráng lại, xả nước mới rồi ngâm. Có lẽ phải 99% người Việt có cách tắm bồn như vậy. Nhưng ở Nhật thì khác. Tôi có bà chị sống ở Nhật, có kể tôi nghe câu chuyện thế này. Có lần chị đón một người khách Việt Nam đến chơi ngủ lại. Vì là khách nên chị tôi bảo cậu ý đi tắm trước. Xong xuôi, cu cậu bảo em xả sạch nước trong bồn, cho nước mới vào để cho người sau tắm rồi. Chị tôi nghe chuyện phá lên cười. Tắm bồn trong gia đình người Nhật cũng tuân theo chu trình như tắm onsen hoặc nhà tắm công cộng Sento vậy. Một ngày chỉ đun nước tắm bồn một lần. Các thành viên trong gia đình sẽ lần lượt vào tắm và ngâm người trong bồn nước nóng đó (giữa chừng có thể cho thêm nước nóng vào hoặc đung lại nếu bồn tắm có chức năng tự đun lại nước trong bồn). Để nước nóng trong bồn không bị bẩn, trước khi vào ngâm bồn, người ta thường làm như sau. ・ Trước khi vào bồn tắm, dùng gáo hoặc vòi sen tắm rửa qua. ・ Sau khi ngâm người trong bồn cho ấm người thì mới ra khỏi bồn để tắm rửa, gội đầu. ・ Sau đó lại vào bồn ngâm người thêm một lúc cho người ấm trở lại. Tắm rửa gội đầu ở ngoài bồn tắm Như vậy có thể nói nguyên tắc cơ bản trong cách tắm bồn ở Nhật là: Tắm rửa xong thì mới vào bồn để “ngâm người trong nước nóng”. Khi ngâm, lưu ý giữ không để cho nước bị bẩn để cả nhà lần lượt dùng chung. Chính vì cách tắm này mà phòng tắm của người Nhật thường thiết kế theo kiểu có bồn tắm và chỗ để ngồi tắm rửa gội đầu còn nhà vệ sinh sẽ nằm ở nơi tách biệt. Ngoài ra, cách tắm bồn ở Nhật cũng có những đặc điểm khác như. ・ Nhà có trẻ em thì thường cả cha mẹ con cái đều vào tắm chung một lượt với nhau. ・ Vợ chồng cùng đi tắm với nhau cũng không phải là điều hiếm có. ・ Có thể tận dụng nước nóng ở bồn tắm để giặt giũ. Ở Nhật, máy giặt có gắn bộ phận bơm nước từ bồn tắm lên để giặt khá phổ biến và người ta thường thiết kế chỗ để máy giặt sát với phòng tắm để tiện cho việc tái sử dụng nước trong bồn. Vậy nên nếu bạn là khách của một gia đình Nhật thì bạn cứ việc đi tắm trước, nhưng tắm xong thì đừng xả sạch nước của nhà người ta nhé. Dán thông điệp lên xe người khác. Đừng!!? Dạo gần đây dân mạng Việt Nam tranh cãi vô cùng gay gắt về vụ một chiếc xe đỗ dưới lòng đường vô tình lại chắn tầm nhìn của một quán ăn vỉa hè. Chủ quán bức xúc lấy băng dính dán xung quanh xe cảnh cáo. Cư dân mạng chia làm 2 luồng ý kiến. Người bênh thì cho rằng chiếc xe đỗ thiếu ý thức. Người phản đối thì lập luận rằng, kể cả chiếc xe đỗ có sai đi chăng nữa, chủ quán ăn cũng không được phép lấy băng dính tự tiện dán chằng chịt lên xe của người khác. Như vậy có khả năng phạm tội phá họai tài sản. Lấy băng dính dán chằng chịt lên xe người khác thì đúng là hơi quá. Nhưng ở Việt Nam, chuyện xe ô tô đỗ dưới lòng đường bị dán giấy nhắc nhở là quá bình thường. Nhẹ nhàng thì là một tờ giấy A4 dán vào kính xe ghi dòng chữ: “Không đỗ xe ở đây”. Nặng hơn có thể bị đổ rác lên xe để cảnh cáo. Ở Nhật thì không được tuỳ tiện kiểu này. Đa phần ai cũng hiểu là việc tự tiện dán giấy lên xe của người khác có thể dẫn tới những rắc rối. Cùng lắm thì họ kẹp một mảnh giấy ở cần gạt nước, hoặc đa phần thì im lặng chịu. Khi thấy xe đỗ sai quy định, đa phần người Nhật sẽ gọi điện báo cho cảnh sát biết để cảnh sát giải quyết theo luật. Nếu bạn gặp trường hợp khó chịu như vậy, hãy gọi điện cho cảnh sát nhé. Mua xe đạp cũng phải đăng ký Mua xe đạp ở Việt Nam đơn giản như bạn ra cửa hàng mua cái quần, cái áo vậy. Mua về là dùng thôi. Ở Việt Nam, xe đạp được coi là phương tiện thô sơ nên không cần phải có thủ tục gì về mặt pháp lý. Ở Nhật, xe đạp cũng là một phương tiện giao thông đơn giản, giá cả phải chăng và không cần có bằng lái xe và người Việt Nam ở Nhật cũng nhiều người sử dụng xe đạp. Tuy nhiên, khi mua xe đạp ở Nhật, phải được “Bohan Toroku” – tức là đăng ký để phòng chống mất cắp. Đây là quy định bắt buộc theo luật ở Nhật, chúng ta đừng quên nhé. Cách đăng ký thì không có gì phức tạp. Thông thường các cửa hàng bán xe đạp đều có dịch vụ đăng ký giúp khi bạn mua xe ở đó. Tùy địa phương mà phí đăng ký có khác nhau. Ví dụ ở Tokyo thì phí là 660 yên (không phải mất thuế tiêu dùng). Nhãn số xe được đăng ký Bohan Toroku Trường hợp mua xe qua mạng hoặc mua xe cũ qua ứng dụng Free market thì cần phải tự đi đăng ký. Khi đi đăng ký, cần mang the những thứ như sau. ① Xe đạp ② Giấy bảo hành hoặc giấy chứng nhận mua xe. ③ Thẻ lưu trú hoặc giấy tờ tùy thân Trường hợp mua xe qua ứng dụng Free market thì thường sẽ không có giấy tờ ở mục ② nhưng cần phải có giấy bán lại (trong đó có thông tin người bán và có đóng dấu). Trường hợp được bạn hoặc các sempai nhường lại thì cần có giấy nhượng quyền và nếu cùng người cho xe tới cửa hàng nhờ đăng ký thì sẽ rất tiện lợi. Cảnh sát đang chất vất (ảnh minh họa) Vậy tại sao lại cần phải Bohan Toroku khi mua xe đạp? Ở Nhật luật quy định là khi mua xe đạp cần phải đăng ký đề phòng mất cắp. Nhưng nếu không đăng ký cũng không vì thế mà bị phạt. Tuy nhiên nếu không đăng ký có sẽ gặp phải vài trường hợp sau. Trường hợp bị mất xe và bạn ra trình báo với cảnh sát mà nếu xe không có đăng ký thì xác xuất tìm được rất thấp. Nếu có đăng ký thì nhãn đăng ký dán trên xe sẽ là đặc điểm để nhận dạng. Có trường hợp, đang đi thì có thể bị cảnh sát dừng xe lại để chất vấn. Nếu xe không có đăng ký thì sẽ bị hỏi lý do vì sao và cảnh sát sẽ phải xác nhận xe không phải là đồ ăn cắp và như vậy rất mất thời gian. Tôi cũng đã từng bị cảnh sát dừng xe và bị chất vấn rất phiền phức. Việc đăng ký xe đạp hết sức đơn giản nên khi xin xe đạp từ người khác bạn đừng quên yêu cầu họ đưa cho bạn giấy tờ, rồi đi đăng ký Bohan Toroku để tránh gặp các rắc rối nhé.
-
Việt Nam OK, Nhật Bản dame_27: Phòng khách làm gara – Điều ngạc nhiên nhưng có thật
Là người Việt, cũng từng chứng kiến vô số ngôi nhà tận dụng phòng khách làm nơi dựng xe máy, xe đạp và hiện tại cả ô tô, nên tôi không lấy làm lạ. Tuy nhiên, đối với người Nhật thì chuyện này sẽ vô cùng lạ lẫm. Nếu các bạn bị ốm, các bạn nghĩ rằng có thể ghé đại hiệu thuốc nào đó để mua thuốc bệnh thì quên giấc mơ đó đi nhé. Ở Nhật, mua thuốc không đơn giản như các bạn nghĩ đâu. Đỗ ô tô trong phòng khách? Dịp Tết Nhâm Dần vừa rồi tôi được một người bạn mời tới nhà chơi. Anh ấy khoe mới mua được một căn biệt thự mini khang trang, thoáng mát. Quả thật nhà anh đẹp, rộng rãi. Chúng tôi ngồi ăn uống, đàm đạo đến tận 11h đêm mới ra về. Anh tiễn tôi ra cửa, sau đó lên chiếc ô tô đỗ ngoài mặt tiền ngôi nhà rồi lùi vào phòng khách. Phòng khách của anh rất rộng, chứa vừa một chiếc ô tô 7 chỗ và 3 chiếc xe máy. Ban ngày, anh mang xe ra để trước cửa để sử dụng phòng khách đúng mục đích tiếp khách. Đến tối, anh dẹp bàn ghế vào trong bếp để lùi ô tô vào nhà cho an toàn. Tôi hỏi tại sao anh không xây tầng hầm để đỗ xe. Anh nói, do thời tiết Hà Nội mùa mưa dễ ngập, mùa xuân thì nồm nên tầng hầm hộ gia đình thực tế rất bất tiện. Tôi cũng hiểu vấn đề này. Vì là người Việt, cũng từng chứng kiến vô số ngôi nhà tận dụng phòng khách làm nơi dựng xe máy, xe đạp và hiện tại cả ô tô, nên tôi không lấy làm lạ. Tuy nhiên, đối với người Nhật thì chuyện này sẽ vô cùng lạ lẫm. Một kiểu nhà có gara ở Nhật Ở Nhật, nếu là nhà một căn thì thường khi xây người Nhật bao giờ cũng dành chỗ cho bãi đậu xe. Nhiều nhà xây nhà 3 tầng, và dành tầng 1 làm gara. Nếu khi xây nhà mà biết tính trước để dành chỗ cho chỗ đậu xe như ở Nhật Bản là tốt nhất, nhưng vẫn còn một bộ phận lớn người Việt suy nghĩ rằng, cứ xây nhà trước sau này có ô tô tính sau. Và điều đó dẫn tới những màn đỗ xe ô tô trong phòng khách, hoặc thú vị hơn là nửa thân xe trong phòng khách, nửa còn lại ngoài sân. Nhà ở Nhật không được phép xây 100% diện tích đất Một căn nhà ở Việt Nam Một người bạn Nhật của tôi ở Hà Nội có nói với tôi rằng “Ở Việt Nam, có vẻ mọi người xây nhà trên 100% diện tích đất của mình. Tôi thấy ngạc nhiên thật sự”. Chính vì việc này mà mới dẫn tới hiện tượng cất xe trong phòng khách như tôi vừa đề cập phía trên. Tuy nhiên, ở Nhật thì khác. Không thể xây nhà trên 100% diện tích đất được. Lý do là vì luật xây dựng của Nhật Bản có quy định về tỷ lệ được xây dựng so với diện tích mặt đất. Theo luật hành chính của Nhật thì đất được chia thành nhiều loại khác nhau. Cơ bản nhất là chia làm 2 loại: “Khu vực dân cư”, “Khu vực công nghiệp” và “Khu vực thương mại”. Trong đất thuộc “Khu vực dân cư” thì lại chia thành nhiều loại khác nhau và tùy từng loại đất mà tỷ lệ xây dựng nhà so với diện tích đất có quy định khác nhau. Vì thế khi thiết kế xây nhà thì không được vượt qua tỷ lệ đã được quy định. Ví dụ với mảnh đất diện tích 150 mét vuông và tỷ lệ xây dựng là 60% thì diện tích được phép xây dựng là 90 mét vuông (150m2 x 60%). Phần 60 mét vuông còn lại chỉ được phép sử dụng vào việc làm bãi đậu xe hoặc làm vườn. Sở dĩ như vậy là đứng trên góc độ phải tính tới việc phòng cháy chữa cháy cũng như để quy hoạch cảnh quan đô thị. Một căn nhà ở Nhật Ngoài ra, quy định xây dựng của Nhật còn có “Tỷ lệ diện tích sàn”. Đây là tỷ lệ giữa diện tích đất và diện tích sàn sử dụng ở mỗi tầng. Đa phần nhà ở khu vực dân cư thì tỷ lệ này là từ 50 đến 500%, còn các tòa nhà ở khu “Khu vực thương mại” thì tỷ lệ này là từ 200 đến 1000%. Tùy theo khu vực mà tỷ lệ này khác nhau rất lớn. Ví dụ, một miếng đất 150 mét vuông, với tỷ lệ xây dựng là 60% và tỷ lệ diện tích sàn là 200% thì ta sẽ có diện tích căn nhà và diện tích sàn sử dụng như sau: ・ Diện tích được phép xây dựng: 150m2 x 60% = 90m2 ・ Diện tích sàn sử dụng: 150m2 x 200% = 300m2 Vì thế theo luật xây dựng ở Nhật Bản thì nếu bạn có mảnh đất diện tích đất là 90 mét vuông thì chỉ được phép xây dựng một ngôi nhà 3 tầng (với diện tích sàn sử dụng là 270 mét vuông) nhưng với diện tích đất là 75 mét vuông thì ta có thể xây dựng một căn nhà 4 tầng với diện tích sàn sử dụng là 300 mét vuông. Có những thứ thuốc không thể dễ dàng mua ở cửa hàng thuốc? Lại liên quan tới chuyện mua bán, tại các thành phố lớn ở Việt Nam, nói không quá khi cứ trung bình 100 mét bạn lại bắt gặp một tiệm bán thuốc. Cần mua kháng sinh, thuốc giảm đau hoặc bất kỳ loại biệt dược nào, cứ việc ghé vào hiệu thuốc là mua được. Nhưng Nhật Bản thì khác. Năm 2019, tôi bị đau dạ dày cấp tính và phải dùng thuốc kháng sinh. Đầu tiên, tôi lang thang khắp nơi nhưng việc tìm hiệu thuốc ở Nhật không hề dễ dàng. Sau khi tìm kiếm trên google, tôi cũng tìm ra một cửa hiệu bán thuốc. Tôi tự tin đến đó yêu cầu mua kháng sinh rồi bị… từ chối. Lý do là: Tôi bắt buộc phải có đơn của bác sĩ mới được phép mua các loại thuốc kháng sinh, kháng viêm. Luật pháp của Nhật Bản quy định một số loại thuốc bệnh nhất định phải có kê đơn của bác sĩ mới được phép bán (tiếng Nhật là 処方せん-Shohosen). Đơn của bác sĩ Kê đơn – Shohosen nghĩa là bác sĩ khám bệnh và dựa trên tình trạng bệnh hoặc vết thương của bệnh nhân để ghi rõ bệnh nhân cần được dùng loại thuốc, liều lượng, được bào chế theo cách nào … Khi mang tới cửa hàng thuốc, dược sĩ sẽ theo đơn đó mà chuẩn bị thuốc cho bệnh nhân. Chính vì vậy mà nếu muốn mua thuốc kháng sinh có nghĩa là phải đi khám bệnh, được bác sĩ kê đơn đàng hoàng mới có thể mua thuốc. Ở Nhật Bản, không phải cửa hàng thuốc nào cũng có bán thuốc theo đơn của bác sĩ. Tuy nhiên, những loại thuốc đơn giản không có trong quy định thì không cần đơn của bác sĩ cũng có thể mua được. Các bạn nhớ rõ điều này để đỡ mất công đi tìm hiệu thuốc.
-
Việt Nam OK – Nhật Bản Dame_26: Không phải chỗ nào cũng có thể ăn uống hoặc nướng BBQ
Không phải công viên hay bãi đất trống nào ở Nhật bạn cũng có thể lôi bếp nướng ra nướng đồ ăn, và nếu các bạn có thói quen ngồi vỉa hè uống cốc trà đá hoặc nhậu với bạn bè thì sang Nhật bạn sẽ không có được trải nghiệm đó một cách thoải mái đâu. Công viên không phải nơi nướng đồ ăn Nếu các bạn sống ở Hà Nội và thường ghé thăm công viên Yên Sở chắc đã rất quen thuộc với hình ảnh người dân trải bạt ngồi chơi hoặc cắm trại trên những bãi đất trống và bên cạnh thì hiếm khi nào thiếu một cái bếp nướng. Tuy nhiên, nếu các bạn nghĩ rằng có thể làm điều tương tự ở Nhật thì xin hãy cẩn thận. Nhật Bản quy định rõ những khu vực được phép nướng đồ ăn. Thường thì công viên là nơi người dân tập thể dục, chơi thể thao, ngồi thư giãn bằng một chút đồ ăn nhẹ chứ không phải là nơi tụ tập nướng đồ ăn hay kéo loa ra hát karaoke. Trừ mùa hoa anh đào nở, khi đó ta hay gặp cảnh người người trải tấm nilon và vừa ăn uống vui vẻ vừa ngắm hoa anh đào nở rộ. Những khu vực được phép nướng đồ ăn thường là các địa điểm picnic nằm khá tách biệt với khu dân cư và phải đảm bản an toàn về việc thoát khói, phòng cháy chữa cháy. Có những cơ sở cho phép người sử dụng tự mang bếp đến nhưng cũng có những nơi cho thuê đồ dùng. Ngồi nhậu ở vỉa hè là vi phạm nếp sống Dân Việt Nam ta đặc thù sống bám đường phố. Chúng ta có quán nước vỉa hè, quán phở vỉa hè, quán nhậu vỉa hè. Nói chung mọi hoạt động của dân ta đều có thể làm trên vỉa hè. Bản thân tôi cũng là fan của một ly trà nóng kèm theo kẹo lạc vỉa hè. Tôi giữ nét văn hoá này sang tới Nhật. Còn nhớ một lần, sau khi mua một ly café và cái bánh bao từ cửa hàng tiện lợi, tôi có rủ anh bạn cùng lớp ra một góc vỉa hè ngồi nhâm nhi, nói chuyện phiếm. Chuyện tưởng như rất bình thường này của chúng tôi lại trở nên kỳ lạ trong mắt người Nhật. Ai đi qua cũng liếc nhìn chúng tôi rồi nói điều gì đó nhưng vì chưa hiểu nên bọn tôi cũng không thắc mắc quá nhiều. Dân Việt Nam ta đặc thù sống bám đường phố. Chúng ta có quán nước vỉa hè, quán phở vỉa hè, quán nhậu vỉa hè. Nói chung mọi hoạt động của dân ta đều có thể làm trên vỉa hè. Bản thân tôi cũng là fan của một ly trà nóng kèm theo kẹo lạc vỉa hè. Tôi giữ nét văn hoá này sang tới Nhật. Còn nhớ một lần, sau khi mua một ly café và cái bánh bao từ cửa hàng tiện lợi, tôi có rủ anh bạn cùng lớp ra một góc vỉa hè ngồi nhâm nhi, nói chuyện phiếm. Chuyện tưởng như rất bình thường này của chúng tôi lại trở nên kỳ lạ trong mắt người Nhật. Ai đi qua cũng liếc nhìn chúng tôi rồi nói điều gì đó nhưng vì chưa hiểu nên bọn tôi cũng không thắc mắc quá nhiều. Rồi mùa hoa anh đào tới. Trong lúc đi ngang qua công viên trung tâm thành phố Fukuoka, tôi có nhìn thấy một nhóm người Việt (họ treo cả cờ tổ quốc lên xe đạp) trải bạt ngồi uống bia ở một góc vỉa hè, hình như là trước cửa ngôi nhà mà họ đang sống. Rất nhiều người Nhật đi qua nhìn họ bằng ánh mắt ngạc nhiên, kèm theo chút ái ngại. Ở Nhật mà trải bạt ra trên vỉa hè để nhậu nhẹt là vi phạm nếp sống. Thật ra, vào mùa hoa anh đào nở, người Nhật có phong tục “Hanami” - tức là ngắm hoa. Họ cũng trải bạt dưới tán cây anh đào, ngồi ăn uống vui vẻ. Thế những trải bạt trên vỉa hè trước cửa nhà để ngồi uống bia/rượu và cười nói ầm ĩ gây ảnh hưởng tới xung quanh là không được đâu nhé. Nếu chỉ đơn thuần là uống bia, uống rượu, người Nhật thích vào những quán rượu nhỏ, kín đáo một chút, riêng tư một chút chứ không ngồi vỉa hè rồi nhậu nhẹt om xòm cả một góc phố. Xe bus và những sự khác biệt Xe buýt ở Việt Nam Xe bus ở Việt Nam trong quá khứ thường mang tiếng xấu là hung thần đường phố vì những cú phóng nhanh, phanh gấp, vào bến đột ngột. Rất nhiều bậc phụ huynh căn dặn con em mình khi tham gia giao thông ở Hà Nội thì cứ tránh ông xe bus cho lành. Thời kỳ những năm 1990 đến 2000, có những lúc xe buýt ở Hà Nội còn không đỗ hẳn khi vào bến mà chạy chậm chậm để khách phải tự bám xe để lên xuống. Bản thân tôi cũng nhiều lần phải bám xe buýt đang chạy để lên xe như vậy. Thế nhưng gần đây, thái độ của các tài xế xe buýt đã cải thiện đáng kể. Xe đã sạch sẽ hơn, không còn những cú phóng xanh, dừng đột ngột và khi vào bến là xe đỗ đàng hoàng. Việc bấm còi cũng ít hơn trước. Việc đi xe buýt không còn là những chuyến đi “mạo hiểm” nữa. Tuy vậy các bậc phụ huynh cẩn thận vẫn cứ căn dặn con cái mình cẩn thận khi gặp xe buýt. Tuy nhiên, xe bus ở Nhật lại chẳng có gì đáng sợ cả, vì đây là phương tiện giao thông nằm trong Top những phương tiện tuân thủ luật pháp nhất trên đường. Xe bus ở Nhật chạy rất từ tốn, và nếu đường chỉ có 2 làn đường thì trên nguyên tắc xe buýt chỉ chạy bên lề trái. Trên xe, lái xe sẽ báo trước khi xe chuẩn bị vào bến, vào bến tên gì, thậm chí báo khi xe chuyển hướng để hành khách đứng giữ thăng bằng không bị ngã. Hành khách cũng tuân thủ quy định khi đi xe. Chỉ khi nào xe dừng hẳn mới đứng lên để xuống xe. Thiết bị trên xe buýt ở Nhật: Biển báo “Hành khách hãy ngồi yên khi xe chưa dừng hẳn và chưa mở cửa” (ảnh trái) và máy bỏ tiền hoặc đọc thẻ thu tiền đi xe (ảnh phải) Tôi lại có một kỷ niệm xin được kể. Thời mới sang Nhật, tôi có một lần lên xe bus. Do mang hành lý nặng nề nên tôi hơi luống cuống để tìm một chỗ đứng hợp lý, vì nghĩ rằng xe bus sẽ chạy ngay sau khi hành khách cuối cùng lên xe. Tuy nhiên, xe vẫn tiếp tục dừng cho đến khi tôi có thể yên vị ở ghế, chỉnh hành lý thật ngay ngắn mới bắt đầu chạy. Hỏi ra mới biết, tài xế xe bus ở Nhật luôn quan sát xem hành khách đã ổn định chỗ ngồi chỗ đứng hay chưa rồi mới khởi hành chứ không đột ngột cho xe di chuyển khi hành khách còn chưa ổn định vị trí. Đây cũng là một chú ý cho các bạn: Khi lên xe bus, hãy cố gắng ổn định thật nhanh vị trí của mình để lái xe có thể cho xe ra khỏi bến. Ngoài ra, hãy xếp hàng xuống xe ở cửa quy định chứ đừng tiện chân nhảy luôn xuống ở cửa lên xe khi thấy số lượng người xuống quá đông vì xe buýt ở Nhật có quy định rõ ràng cửa lên và cửa xuống.
-
Việt Nam OK – Nhật Bản dame_Vol 25
Bạn đang ở Nhật và thấy cảnh đẹp, bạn liền gọi video call về cho gia đình và bạn bè để cùng chia sẻ. Nhưng hãy lưu ý: nếu như ở Việt Nam bạn bạn bật loa ngoài thì không sao nhưng ở Nhật thì sẽ rất phiền phức đấy. Ngoài ra trong khi gọi video call cần lưu ý tới vấn đề riêng tư của người xung quanh nữa. Gọi video call đừng để âm thanh quá to! Bạn đang ngắm lá vàng, lá đỏ, bạn đang thơ thẩn nhìn hoa anh đào bay trong gió. Bạn muốn chia sẻ nét đẹp đặc trưng của Nhật Bản với gia đình, bạn bè ở quê nhà. Tôi đoán chắc rằng trong hoàn cảnh đó thì một cuộc gọi video trên điện thoại di động (video call, facetime…) là lựa chọn hợp lý nhất. Nếu ở Việt Nam, bạn cứ thoải mái bật video lên, bật luôn loa ngoài lên để bắt đầu một cuộc hội thoại mà những người đứng trong bán kính 2-3 mét đều có thể nghe được. Về cơ bản thì cũng chẳng ai để ý bạn đang nói gì, dù về mặt vật lý họ đều có thể nghe được. Tuy nhiên nếu như đang ở Nhật thì đừng làm như vậy nhé. Hãy đeo tai phone và chọn cho bản thân một âm lượng hợp lý, đừng để xung quanh nghe thấy. Nói nhỏ là một ý thức khi gọi điện thoại nơi công cộng. Hơn nữa khi bạn là người nước ngoài và bạn đang nói thứ ngôn ngữ mà người Nhật chẳng hiểu gì. Đây chính là sự khác biệt về cảm nhận cũng như nhận thức của người dân. Tôi có người bạn Việt Nam ở Nhật khá lâu có kể cho tôi nghe chuyện một hôm bạn và 1 người khác cùng lên xe điện và nói chuyện khá to. Bất ngờ một người đàn ông Nhật đứng tuổi ngồi đối diện đang đọc sách nhìn sang, đưa ngón tay trỏ lên ngang miệng (dấu hiệu nhắc nhở hãy im lặng) và nói: Suỵt. Hơi ồn ào đấy! Bạn kể rằng lúc đó thấy rất xấu hổ và tự nhắc mình sẽ lưu ý. Ở Nhật Bản, khi nói chuyện qua điện thoại di động hoặc nói chuyện với bạn bè trên xe điện thì ý thức nói chung là “nói nhỏ”. Hoặc khi đang ở trên thang máy thì nếu được hãy giữ im lặng. Chúng ta hãy nhớ “ở bầu thì tròn, ở ống thì dài” nhé. Quay video và việc bảo vệ quyền riêng tư Đi kèm với câu chuyện để âm lượng cao khi gọi điện nơi công cộng nói trên, còn một vấn đề nghiêm trọng hơn khi quay video nơi công cộng. Đó là rất nhiều người hồn nhiên chĩa camera khắp nơi, thậm chí chĩa cả vào mặt người lạ trong quá trình video call với người nhà. Đây là hành động vi phạm sự riêng tư và nếu gặp đúng ngày xấu trời, bạn có thể gặp rắc rối lớn đó. Tôi và cậu bạn người Việt vào mùa Thu năm ngoái có ghé qua một khu dân cư khá đẹp ở thành phố Fukuoka. Bạn tôi rút điện thoại ra quay một đoạn clip, nhưng vô tình lại dính cả một nhóm nữ sinh trung học đang tan học vào trong video. Chỉ 10 phút sau, một nữ sinh đã báo sự việc này với thầy giáo và vị giáo viên này thậm chí đã chọn cách gọi cảnh sát can thiệp. Bạn tôi được yêu cầu phải xoá những đoạn video có dính mặt các nữ sinh, vì vi phạm quyền riêng tư. Ở Nhật Bản người ta không thích hình ảnh của mình được đưa lên mạng xã hội nếu không cho phép. Nhất là đối với trẻ em và phụ nữ thì đây là vấn đề khá nhạy cảm. Dù không cố ý, nhưng đây cũng là một bài học đắt giá cho những hành động quá đỗi hồn nhiên mà chúng ta không hề nghĩ rằng nó đang vi phạm một vài điều cấm kỵ ở Nhật Bản. Đèn cảnh báo – Ý nghĩa và cách sử dụng khác nhau Vào tháng 8 năm ngoái, tôi đi nhờ xe một cậu bạn Việt Nam từ Kyoto lên hồ Kawaguchi để ngắm núi Phú Sĩ. Cậu bạn này là dân lái xe chuyên nghiệp ở Việt Nam, sang Nhật làm thủ tục đổi bằng, và dễ dàng vượt qua cuộc thi lý thuyết và sát hạch kỹ năng. Lái xe trong hoàn cảnh giao thông ngăn nắp, ít xe máy như ở Nhật, công bằng mà nói, là tương đối dễ. Vậy nên chuyến đi của chúng tôi khá suôn sẻ. Tới một ngã tư thì xẩy ra một việc. Tôi vẫn nhớ là cậu bạn tôi tăng tốc vượt qua ngã tư khi đèn xanh chuyển sang đèn vàng. Như một thói quen, cậu ấn vào đèn cảnh báo nguy hiểm (hazard lamps) rồi dễ dàng băng qua ngã tư. Bỗng dưng có một chiếc motor cảnh sát tiếp cận, ra dấu hiệu cho xe tôi dừng lại. Hoá ra viên cảnh sát đó chỉ muốn hỏi rằng chúng tôi có ổn không, xe cộ có gặp vấn đề gì không mà tại sao lại bật đèn cảnh báo nguy hiểm. Cậu bạn tôi lúc đó mới ngơ ngác thanh minh rằng không có chuyện gì cả, chỉ bấm theo thói quen mà thôi. Tôi xin xác nhận thói quen này. Tôi có hơn 10 năm lái xe ở Việt Nam và đã chứng kiến nhiều người bật đèn cảnh báo khi băng qua ngã tư hoặc đơn giản chỉ là quay đầu xe. Nhiều tài xế ở Việt Nam nghĩ rằng đèn hazard lamps là để thông báo với những lái xe khác hãy “ưu tiên” cho họ trong những tình huống như vậy. Trong khi đó ở Nhật Bản, đèn cảnh báo nguy hiểm chỉ được sử dụng trong trường hợp xe gặp sự cố, xe phải dừng ở làn khẩn cấp, xe đang thay lốp, xe đang sửa chữa… để báo cho những xe sau biết rằng xe mình đang dừng lại. Ý nghĩa của việc bật đèn cảnh báo nguy hiểm ở Việt Nam khác hẳn so với ở Nhật Bản. Nếu bạn đăng ký học lái xe từ đầu ở Nhật, bạn sẽ được dạy rất kỹ chi tiết này. Tuy nhiên, nếu bạn chỉ là dân đổi bằng, việc bạn cần làm là vượt qua buổi thi lý thuyết và thực hành, bạn sẽ không biết kỹ về ngôn ngữ của đèn cảnh báo nguy hiểm ở Nhật. Ngoài ra, khi chuyển làn đường thì lái xe cũng thường nháy đèn cảnh báo nguy hiểm 2 hoặc 3 lần để cảm ơn người lái xe phía sau đã nhường đường cho mình. Một việc làm thật dễ thương phải không các bạn.