Blog
Việt Nam OK, Nhật Bản DAME_27: Phòng khách làm gara – Điều ngạc nhiên nhưng có thật
Là người Việt, cũng từng chứng kiến vô số ngôi nhà tận dụng phòng khách làm nơi dựng xe máy, xe đạp và hiện tại là cả ô tô, nên tôi không lấy làm lạ. Tuy nhiên, đối với người Nhật thì chuyện này sẽ vô cùng lạ lẫm. Ngoài ra, nếu các bạn bị ốm, các bạn nghĩ rằng có thể ghé đại hiệu thuốc nào đó để mua thuốc bệnh thì quên giấc mơ đó đi nhé. Ở Nhật, mua thuốc không đơn giản như các bạn nghĩ đâu.
Đỗ ô tô trong phòng khách?
Dịp Tết Nhâm Dần vừa rồi tôi được một người bạn mời tới nhà chơi. Anh ấy khoe mới mua được một căn biệt thự khang trang, thoáng mát. Quả thật là nhà anh ấy rất đẹp và rộng rãi. Chúng tôi ngồi ăn uống, đàm đạo đến tận 11h đêm mới ra về. Anh tiễn tôi ra cửa, sau đó lên chiếc ô tô đỗ ngoài mặt tiền ngôi nhà rồi lùi vào phòng khách.
Phòng khách của anh rất rộng, chứa vừa một chiếc ô tô 7 chỗ và 3 chiếc xe máy. Ban ngày, anh mang xe ra để trước cửa để sử dụng phòng khách đúng mục đích tiếp khách. Đến tối, anh dẹp bàn ghế vào trong bếp để lùi ô tô vào nhà cho an toàn.
Tôi hỏi tại sao anh không xây tầng hầm để đỗ xe. Anh nói, do thời tiết Hà Nội mùa mưa dễ ngập, mùa xuân thì nồm nên tầng hầm hộ gia đình thực tế rất bất tiện. Tôi cũng hiểu vấn đề này.
Vì là người Việt, cũng từng chứng kiến vô số ngôi nhà tận dụng phòng khách làm nơi dựng xe máy, xe đạp và hiện tại là cả ô tô, nên tôi không lấy làm lạ. Tuy nhiên, đối với người Nhật thì chuyện này sẽ vô cùng lạ lẫm.
Ở Nhật, nếu là nhà một căn thì thường khi xây, người Nhật bao giờ cũng dành chỗ cho bãi đậu xe. Nhiều nhà xây nhà 3 tầng, và dành tầng 1 làm gara.
Nếu khi xây nhà mà biết tính trước, để dành chỗ cho chỗ đậu xe như ở Nhật Bản là tốt nhất, nhưng vẫn còn một bộ phận lớn người Việt suy nghĩ rằng, cứ xây nhà trước rồi sau này có ô tô tính sau. Và điều đó dẫn tới những màn đỗ xe ô tô trong phòng khách, hoặc thú vị hơn là nửa thân xe trong phòng khách, nửa còn lại ngoài sân.
Nhà ở Nhật không được phép xây 100% diện tích đất
Một người bạn Nhật của tôi ở Hà Nội có nói với tôi rằng “Ở Việt Nam, có vẻ mọi người xây nhà trên 100% diện tích đất của mình. Tôi thấy ngạc nhiên thật sự”. Chính vì việc này mà mới dẫn tới hiện tượng cất xe trong phòng khách như tôi vừa đề cập phía trên.
Tuy nhiên, ở Nhật thì khác. Không thể xây nhà trên 100% diện tích đất được. Lý do là vì luật xây dựng của Nhật Bản có quy định về tỷ lệ được xây dựng so với diện tích mặt đất.
Theo luật hành chính của Nhật thì đất được chia thành nhiều loại khác nhau. Cơ bản nhất là chia làm 2 loại: “Khu vực dân cư”, “Khu vực công nghiệp” và “Khu vực thương mại”. Trong đất thuộc “Khu vực dân cư” thì lại chia thành nhiều loại khác nhau và tùy từng loại đất mà tỷ lệ xây dựng nhà so với diện tích đất có quy định khác nhau. Vì thế khi thiết kế xây nhà thì không được vượt qua tỷ lệ đã được quy định.
Ví dụ với mảnh đất diện tích 150 mét vuông và tỷ lệ xây dựng là 60% thì diện tích được phép xây dựng là 90 mét vuông (150m2 x 60%). Phần 60 mét vuông còn lại chỉ được phép sử dụng vào việc làm bãi đậu xe hoặc làm vườn. Sở dĩ như vậy là đứng trên góc độ phải tính tới việc phòng cháy chữa cháy cũng như để quy hoạch cảnh quan đô thị.
Ngoài ra, quy định xây dựng của Nhật còn có “Tỷ lệ diện tích sàn”. Đây là tỷ lệ giữa diện tích đất và diện tích sàn sử dụng ở mỗi tầng. Đa phần nhà ở khu vực dân cư thì tỷ lệ này là từ 50 đến 500%, còn các tòa nhà ở khu “Khu vực thương mại” thì tỷ lệ này là từ 200 đến 1000%. Tùy theo khu vực mà tỷ lệ này khác nhau rất lớn.
Ví dụ, một miếng đất 150 mét vuông, với tỷ lệ xây dựng là 60% và tỷ lệ diện tích sàn là 200% thì ta sẽ có diện tích căn nhà và diện tích sàn sử dụng như sau:
・ Diện tích được phép xây dựng: 150m2 x 60% = 90m2
・ Diện tích sàn sử dụng: 150m2 x 200% = 300m2
Vì thế theo luật xây dựng ở Nhật Bản thì nếu bạn có mảnh đất diện tích đất là 90 mét vuông thì chỉ được phép xây dựng một ngôi nhà 3 tầng (với diện tích sàn sử dụng là 270 mét vuông) nhưng với diện tích đất là 75 mét vuông thì ta có thể xây dựng một căn nhà 4 tầng với diện tích sàn sử dụng là 300 mét vuông.
Có những thứ thuốc không thể dễ dàng mua ở cửa hàng thuốc?
Lại liên quan tới chuyện mua bán, tại các thành phố lớn ở Việt Nam, nói không quá khi cứ trung bình 100 mét bạn lại bắt gặp một tiệm bán thuốc. Cần mua kháng sinh, thuốc giảm đau hoặc bất kỳ loại biệt dược nào, cứ việc ghé vào hiệu thuốc là mua được.
Nhưng Nhật Bản thì khác. Năm 2019, tôi bị đau dạ dày cấp tính và phải dùng thuốc kháng sinh. Đầu tiên, tôi lang thang khắp nơi nhưng việc tìm hiệu thuốc ở Nhật không hề dễ dàng. Sau khi tìm kiếm trên google, tôi cũng tìm ra một cửa hiệu bán thuốc. Tôi tự tin đến đó yêu cầu mua kháng sinh rồi bị… từ chối. Lý do là: Tôi bắt buộc phải có đơn của bác sĩ mới được phép mua các loại thuốc kháng sinh, kháng viêm. Luật pháp của Nhật Bản quy định một số loại thuốc bệnh nhất định phải có kê đơn của bác sĩ mới được phép bán (tiếng Nhật là 処方せん-Shohosen).
Kê đơn – Shohosen nghĩa là bác sĩ khám bệnh và dựa trên tình trạng bệnh hoặc vết thương của bệnh nhân để ghi rõ bệnh nhân cần được dùng loại thuốc, liều lượng, được bào chế theo cách nào … Khi mang tới cửa hàng thuốc, dược sĩ sẽ theo đơn đó mà chuẩn bị thuốc cho bệnh nhân.
Chính vì vậy mà nếu muốn mua thuốc kháng sinh có nghĩa là phải đi khám bệnh, được bác sĩ kê đơn đàng hoàng mới có thể mua thuốc. Ở Nhật Bản, không phải cửa hàng thuốc nào cũng có bán thuốc theo đơn của bác sĩ. Tuy nhiên, những loại thuốc đơn giản không có trong quy định thì không cần đơn của bác sĩ cũng có thể mua được.
Các bạn nhớ rõ điều này để đỡ mất công đi tìm hiệu thuốc.
Xếp hạng bài viết phổ biến
-
Lớp học tiếng Nhật online miễn phí 17137 views
-
Không được ăn ốc bắt ở ruộng lúa 15589 views
-
“Đúng giờ” ở Nhật là như thế nào? 13087 views
Platinum Sponsor
Bronze Sponsors
- Global HR Strategy
- Trường Nhật Ngữ EHLE
Đơn vị hỗ trợ
- Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam
- Trung tâm Giao lưu Văn hoá Nhật Bản tại Việt Nam
- Văn phòng JNTO Hà Nội
- Liên đoàn kinh tế vùng Kansai
- Hội Việt Nam (JAVN)
- Hội hỗ trợ Tomoiki Việt Nhật
- Hiệp hội phát triển giao lưu nguồn nhân lực quốc tế
Đơn vị hợp tác
Tổ chức hỗ trợ du học sinh
Nhật Bản (JASSO)
Mạng lưới luật sư cho lao động người nước ngoài
Bài viết mới
Bài viết liên quan
-
Việt Nam OK, Nhật Bản DAME_23: Đừng tự tiện sang nhà hàng xóm
Ở Nhật Bản, kể cả là đã rất thân với hàng xóm cũng vẫn phải giữ ý nhiều mặt. Dù có đứng nói chuyện hàng giờ ở trước cửa thì cũng không vào nhà nhau. Đóng cửa ra vào, kéo rèm cửa sổ để bên ngoài không nhìn vào và lưu ý không làm ồn, v.v. Chúng ta cùng xem văn hóa hàng xóm láng giềng ở Nhật Bản thế nào nhé. Đừng tự tiện ghé thăm nhà hàng xóm “Bán anh em xa, mua láng giềng gần” là một trong những quy tắc ứng xử được truyền lại nhiều đời ở Việt Nam. Với người Việt, hàng xóm láng giềng là một mối quan hệ vô cùng khăng khít, thiêng liêng, tối lửa tắt đèn có nhau. Nhà tôi hiện tại đang ở chung cư. 1 tầng có 10 căn hộ. Ngoại trừ căn hộ của tôi thì 9 căn hộ còn lại đều mở cửa chính gần như cả ngày, người lớn và trẻ con các nhà ra vào nhà nhau rất tự nhiên. Khi thì chạy sang xin quả ớt, lúc lại chạy vào biếu chục trứng, bầu không khí lúc nào cũng sôi động, thân thiện. Người Nhật thường đứng nói chuyện với nhau… Tuy nhiên, thói quen này sẽ bị người Nhật coi là kỳ quặc, thậm chí gây phiền hà, khó chịu. Đối với người Nhật, nhất là ở khu vực đô thị thì nhà riêng của họ được mặc định là nơi chỉ có họ và gia đình ra vào, sinh hoạt. Kể cả hàng xóm có thân nhau đến mấy đi chăng nữa cũng không thể tự tiện ra vào nhà nhau như ở Việt Nam. Ở Nhật, những bà nội trợ có thể đứng trước cửa “buôn chuyện” vài tiếng đồng hồ, nhưng bước vào nhà nhau lại là một phạm trù khác hoàn toàn. Chị tôi sống ở Nhật đã hơn 30 năm, giữ mối quan hệ rất thân thiết với hàng xóm, nhưng chị thừa nhận mới vào nhà hàng xóm đúng… 1 lần. Không để người khác nhìn vào nhà Bên ngoài những ngôi nhà ở Nhật Ngoài ra, như vừa miêu tả ở trên thì 9/10 căn hộ ở tầng chung cư nhà tôi thường xuyên mở toang cửa ra vào, rèm cửa sổ cũng luôn được mở để đón ánh nắng và khí trời. Có người làm vậy để hàng xóm tiện ghé thăm, người thì nghĩ rằng điều đó tốt cho sự lưu thông không khí. Nhưng ở Nhật, đừng ngạc nhiên khi phần lớn các nhà đều luôn kéo rèm kín mít, cửa sổ hiếm khi mở. Ban ngày khi muốn đón ánh nắng người ta sẽ mở rèm dày nhưng lại kéo rèm ren mỏng để bên ngoài không nhìn vào bên trong được, cửa ra vào dĩ nhiên là luôn đóng. Đôi khi đi bộ lang thang trong những khu dân cư Nhật, tôi luôn tự hỏi không biết những ngôi nhà kia có người sinh sống hay không sao mà yên ắng và kín mít vậy ta. Các bạn đừng ngạc nhiên nhé. Đơn giản là người Nhật không muốn bị ai nhìn vào nhà của mình mà thôi. Vậy nên nếu có đi ngang một cửa sổ chẳng may đang được mở rèm thì cũng đừng nhìn chằm chằm vào nhà người Nhật nhé. Họ sẽ nhanh chóng ra kéo rèm lại mà thôi. Đừng nghĩ người Nhật lạnh lùng hay xa cách nhé. Văn hoá của họ là như vậy. Gây tiếng ồn ở hành lang Hành lang yên tĩnh ở một khu chung cư ở Nhật Tiếp tục liên quan đến chuyện hàng xóm. Về hành lang chung cư, chúng ta tiếp tục có thêm một sự khác biệt rất lớn về văn hoá giữa Việt Nam và Nhật Bản. Tôi lại xin lấy hành lang chung cư của bản thân ra làm ví dụ. Cứ chiều chiều, trẻ con các nhà hàng xóm lại ùa ra hành lang đá bóng, chơi đồ, hò hét. Khung cảnh càng đậm chất Việt Nam hơn khi luôn có thêm 2-3 bà cụ đứng ngắm nhìn các cháu chơi một cách mãn nguyện. “Thời dịch, không khí yên ắng quá, có thêm tiếng trẻ con cho vui cửa vui nhà, thêm năng lượng tích cực”, bà cụ tâm sự với tôi. Dù không thoải mái, nhưng tôi cũng không ý kiến gì cho đến một ngày. Cô giáo người Nhật dạy ở trường Hà Nội - Nhật Bản (con gái tôi đang học trường này sau khi ở Nhật về nước) than phiền với các học sinh rằng, hành lang nhà cô quá ồn ào. Cô đã nhiều lần ý kiến với ban điều hành chung cư nhưng tình trạng này không chấm dứt. Đối với người Nhật, tiếng trẻ em chơi đùa, khi vượt qua mức độ nào đó sẽ trở thành “tiếng ồn” gây phiền toái. Không phải là người Nhật không thích trẻ em mà là do mức độ tiếng ồn mà thôi. Ở Nhật, trong quy định quản lý của chung cư thường bao gồm và việc gây ra tiếng ồn. Dù có cấm hay không cấm trẻ em chơi đùa, làm ồn ở hành lang hay không thì hầu hết các khu vực công cộng trong nội khu đều tuyệt đối yên tĩnh. Đó là vì “Hạn chế ô nhiễm âm thanh” là một trong những quy tắc ứng xử ngầm được người Nhật tuân thủ mà không cần dựa trên bất kỳ quy định hay văn bản nào. Thậm chí kể cả bạn đang ở trong phòng của mình mà làm ồn (như nhậu nhẹt, hát karaoke chẳng hạn), gây ảnh hưởng tới hàng xóm thì hoàn toàn có khả năng hàng xóm sẽ báo cảnh sát và cảnh sát có thể sẽ gõ cửa nhắc nhở. Hãy nhớ kỹ quy tắc này để tránh gặp rắc rối nhé.
-
Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_17: Tại sao các công ty Nhật coi trọng những “Việc không tên”?
Văn hóa doanh nghiệp cũng như phương thức làm việc của Nhật Bản được thế giới chú ý. Người Việt Nam mới đến làm việc ở Nhật, ban đầu không khỏi có những ngạc nhiên, bỡ ngỡ. Một trong những điểm được công ty Nhật Bản coi trọng là “Việc không tên”. Đó là những việc như thế nào? Ngoài ra, có thật sự là người Nhật “Coi trọng công việc hơn gia đình” hay không? Những “Việc không tên” Tôi có 16 năm làm việc ở Việt Nam và 3 năm gần đây làm lễ tân trong một khách sạn tại Nhật. Ở Việt Nam, ví dụ sếp ra lệnh: Thay cho chú một bình nước mới vào cây lọc nước, tôi sẽ vác bình nước mới, thay thế cái bình rỗng và thế là xong. Tôi nghĩ rằng đa phần các bạn đang đọc bài này cũng đồng ý rằng, sếp nhờ thay bình nước thì thay thôi. Ở Nhật thì khác. Không chỉ thay bình mà người làm việc đó sẽ để ý xem nước có bị tràn ra khay không, còn cốc giấy trong ống đựng hay không. Nếu nước bị lem ra khay, họ sẽ tự động đi tìm một cái khăn để lau sạch. Nếu nhìn thấy cốc giấy gần hết họ sẽ tự cho thêm vào v.v. Tôi gọi đó là những công việc không tên. Ở Nhật Bản, người được coi là “làm được việc” là người biết làm những “việc không tên” như vậy. Việc lau khay, thêm cốc giấy v.v như vậy, trước sau gì cũng có người phải làm để phục vụ khách hàng. Nếu như lúc thay bình mà không nhận ra những việc nhỏ như vậy và làm ngay thì lúc khác sếp cũng sẽ nhận ra và phải cử người khác làm. Hoặc chả may có người khách dùng mà hết cốc và góp ý… thì sếp lại phải xử lý. Thế nên nếu nhân tiện khi thay bình mà làm luôn mấy việc đó thì đỡ được cả sếp lẫn khách. Tôi cho rằng đây chính là một trong những đặc điểm tốt trong văn hóa công sở của Nhật Bản. Vậy tại sao nhiều người Nhật có ý thức như vậy? Lý do là vì do các doanh nghiệp ở Nhật thường huấn luyện nhân viên nói chung là khi làm việc, hãy luôn nghĩ “một việc này có liên quan tới một việc khác ra sao”. Ngoài ra, người Nhật có câu “Nghe một, biết mười”. Nếu việc gì cũng phải nghe chỉ thị từ 1 đến 10 mới làm thì chưa thành “người lớn” được. Chỉ cần nghe một mà học được nhiều, nghe một chỉ thị mà liên hệ được tới các việc khác để tự mình có cách xử lý mới là điều quan trọng. Đây là câu nói phổ biến tại nơi làm việc của Nhật Bản từ rất lâu đời và là một trong những yếu tố quan trọng trong văn hóa doanh nghiệp Nhật Bản hiện nay. Người Nhật coi trọng công việc hơn gia đình? “Hôm nay con em ốm, sếp cho em về sớm 2 tiếng nhé”, “Hôm nay phải đi họp phụ huynh, cho phép em đến muộn nhé”, “Hôm nay đưa mẹ đi khám, em xin nghỉ nhé” v.v Đây là những đoạn hội thoại cực kỳ phổ biến trong các công sở Việt Nam. Cá nhân tôi cũng từng xin nghỉ làm để đưa con đi nhổ răng, vì bác sĩ quen của gia đình chỉ làm trong giờ hành chính. Từ phía các lãnh đạo cơ quan, họ cũng rất vui vẻ chấp thuận và coi việc “đặt gia đình lên trên công việc” là hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên ở Nhật, vì lý do gia đình mà nghỉ việc, đi muộn, về sớm không được coi là chuyện đương nhiên. Người làm công ăn lương ở Nhật thường nghĩ “Nếu thường xuyên đi muộn, về sớm, nghỉ việc v.v thì sẽ ảnh hưởng tới việc thăng tiến”. Trước khi phải nói với công ty thì thường người ta tự mình cố gắng giải quyết việc riêng bằng cách nhờ cha mẹ hoặc bạn bè để không làm ảnh hưởng tới công việc. Thường các công ty ở Nhật không có chuyện nghỉ việc đột xuất. Ngoài ra, cách suy nghĩ “trong thời gian đã quy định thì việc của ai người nấy phải làm” là rất phổ biến. Cho nên nếu không xong việc thì người ta phải làm thêm cho xong mới về. Có người đi làm cả vào ngày nghỉ. Việc làm thêm giờ hoặc làm việc vào ngày nghỉ như vậy có trường hợp không được trả tiền làm thêm, và được gọi là “Service zangyou” , có nghĩa là làm thêm không lương, và đây là vấn đề tồn đọng lâu năm trong các doanh nghiệp Nhật Bản. Ý thức “Coi trọng công việc hơn gia đình” đã ngự trị lâu dài trong các doanh nghiệp Nhật và là động lực cho sức mạnh cạnh tranh của Nhật, nhưng nhiều người chỉ ra rằng cần phải cân bằng trong cách nghĩ này. Trường cấp 1 của con tôi là một ví dụ mà tôi đã trực tiếp chứng kiến: Để chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp, các giáo viên trong trường đã tình nguyện ở lại làm việc trong 2 ngày 2 đêm không về nhà. Bạn của con gái tôi có mẹ là một trong những giáo viên đó. Cô bé mới học lớp 6 nhưng đã tự giác về nhà, tự mua thức ăn tại cửa hàng tiện lợi, tự giác vệ sinh cá nhân, tự giác đi ngủ vì bố cô bé cũng làm việc tới khuya mới về nhà. Tuy nhiên, hiện nay, ngày càng nhiều người trẻ có cách suy nghĩ “Coi trọng cuộc sống riêng hơn là thăng tiến hoặc danh vọng” và điều này buộc các doanh nghiệp buộc phải thay đổi văn hóa làm việc. Chính phủ Nhật cũng thực hiện cái gọi là “Cách mạng cách làm việc” nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho người lao động. Nhờ đó mà các doanh nghiệp cũng đang dần thay đổi ví dụ như khích lệ người lao động sử dụng ngày nghỉ phép, linh hoạt cho nhân viên nghỉ sớm v.v.
-
Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_12: Không xông vào thang máy
Mặc bộ đồ ra đường, xông vào thang máy khi người bên trong còn chưa đi ra, đèo người trên 6 tuổi ở yên sau xe đạp, hỏi quá nhiều thông tin cá nhân là những điều có thể chấp nhận ở Việt Nam nhưng ở Nhật thì xin đừng. Bộ đồ chỉ để mặc ở nhà Vào ngày Halloween cách đây vài năm, mạng xã hội Việt Nam từng xôn xao lan truyền hình ảnh 3 anh chàng ngoại quốc hóa trang thành 3 bà nội trợ thuần Việt. Họ đội nón, mặc bộ đồ lụa trông rất khôi hài. Trên trang Facebook Hanoi expats (người nước ngoài sống ở Việt Nam), dân mạng quốc tế vui vẻ thừa nhận, chuyện người Việt tặc lưỡi mặc nguyên bộ đồ ở nhà chạy ù ra đầu phố đi chợ là bình thường và khá đặc trưng. Nếu bạn có thói quen đó, ở Việt Nam thì ok nhưng sang Nhật thì đừng bạn nhé. Bạn đã từng nghe chuyện người Nhật kể cả có chạy ù ra combini cũng phải trang điểm chưa? Thật ra đây chỉ là một câu chuyện phóng đại, nhưng phần nào đó nó đúng với thực tế. Người Nhật rất chỉnh chu, coi trọng hình thức nên họ luôn muốn xuất hiện một cách đẹp đẽ nhất ở nơi công cộng và là cách tôn trọng những người xung quanh. 3 anh chàng tây hóa trang thành bà nội trợ chuẩn Việt Ở Nhật, những trang phục ở nhà thì chỉ nên mặc ở nhà thôi, còn ra đường tốt nhất là nên chỉnh chu nhất có thể nếu không muốn trở nên lạc lõng giữa cả một cộng đồng ai ai cũng quần là áo lượt bạn nhé. Đừng vội vàng xông vào thang máy Tôi có thâm niên hơn 10 năm làm việc ở các tòa nhà văn phòng kiểu mẫu ở Hà Nội trước khi sang Nhật nên tôi biết rất rõ thói quen đi thang máy của dân văn phòng nói riêng và người Việt nói chung. Rất rất nhiều người có thói quen đứng chắn cửa thang máy, vừa mở cửa là vội vàng xông vào đôi khi đâm sầm luôn vào người đang bước ra. Chuyện này ở Việt Nam chắc chỉ gây khó chịu thôi chứ không bị lên án. Nhưng sang Nhật, bạn có thể nhận về những cái lườm nguýt khó chịu, thậm chí là lời góp ý nếu cửa thang máy vừa mở đã vội xông vào. Văn hóa đi thang máy ở Nhật rất lịch thiệp: Cửa thang mở, người đứng ngoài sẽ chờ dịch về 2 bên thang, tạo một lối đi cho người ở trong đi ra. Kể cả bên trong không có ai thì người Nhật cũng chủ động bước nép về một phía. Người đứng sát bảng điều khiển thang, dù không ai phân công, nhưng sẽ giữ nút “mở cửa” nếu có ai đó muốn đi ra, và trong đa số trường hợp thì người giữ nút mở cửa sẽ là người ra cuối cùng để đảm bảo chắc chắn rằng không ai bị cửa thang máy kẹp phải. Ngoài ra thì kể từ khi Covid-19 bùng phát, chính phủ Nhật có khuyến khích người dân nên sử dụng thang bộ nếu chỉ phải lên 1-2 tầng, vừa tăng cường sức khỏe, vừa tránh nguy cơ. Vậy nên nếu được thì chỉ định lên 1-2 tầng thì ta hãy hạn chế dùng thang máy bạn nhé. Hỏi han quá nhiều về thông tin cá nhân Ở Việt Nam, đôi khi chỉ sau tầm 20-30 phút nói chuyện với một người mới quen, nếu cảm thấy hạp hạp ý, bạn có thể tương đối thoải mái hỏi đối tác những thông tin cá nhân như gia đình, nhà cửa, sở thích, thậm chí cả… mức lương. Người Việt chúng ta thân thiện bậc nhất thế giới mà (có bảng xếp hạng hẳn hoi). Điều này không có nghĩa là người Nhật kém thân thiện đâu, chỉ là thói quen của họ rất ngại và cảm thấy vô cùng kỳ lạ nếu bạn hỏi quá nhiều câu hỏi mang tính đời tư cá nhân. Tôi có người bạn. Anh này nói chuyện được dăm ba chục phút với một cô phục vụ thân thiện đã hỏi nhà cô ấy ở đâu, gia đình có mấy người, bố trước làm nghề gì… Mặt cô ấy chuyển hẳn sắc thái rồi tế nhị từ chối và bỏ đi. Người Nhật tương đối nguyên tắc và hơi “quy trình hóa” mọi việc nên ngay cả chuyện làm bạn với ai, họ cũng cần thời gian, quá trình để bắt đầu cảm thấy nên chia sẻ những thông tin cá nhân. Đèo nhau trên chiếc xe đạp Thú nhận đi, nhắc tới biểu tượng tuổi học trò, tôi tin rằng đa phần bạn đọc sẽ ngay lập tức tưởng tượng hình ảnh những cô cậu học trò đèo nhau trên chiếc xe đạp, tà áo dài bay bay, trên đầu hoa phượng nở. Nó là kinh điển rồi. Nhưng hình ảnh kinh điển ở Việt Nam sang tới Nhật lại là… phạm pháp nhé. Luật giao thông đường bộ ở Nhật quy định trường hợp 2 người được đèo nhau như sau: 1. Người điều khiến xe đạp phải từ 16 tuổi trở lên. 2. Phải lắp ghế ngồi dành cho trẻ em và 3. Chỉ được phép đèo trẻ em từ 6 tuổi trở xuống. Đây là những quy định cơ bản và còn có những quy định chi tiết hơn nữa. Vì thế việc 2 người lớn đèo nhau là vị phạm luật giao thông của Nhật. Ngoài ra ở Nhật đã từ lâu cấm việc uống rượu rồi đi xe đạp. Theo Nghị định 100/2019/NĐ-CP của Việt Nam quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ và đường sắt ban hành ngày 30/12/2019 thì người đi xe đạp nếu uống rượu bia cũng bị xử phạt. Như vậy dù ở Nhật Bản hay ở Việt Nam, dù đi xe máy hay xe đạp thì đã uống rượu rồi thì đừng đi xe bạn nhé. (Thạch Long)
-
Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_05: Cách đi thang cuốn kì lạ
Đứng ở bất kỳ đâu trên thang cuốn, tặng hoa cho người ốm, đưa tiền tip trong khách sạn, nhà hàng, huýt sáo vào buổi tối là những điều hết sức bình thường ở Việt Nam. Nhưng ở Nhật thì dame. Xứ sở hoa anh đào, đất nước mặt trời mọc, mùa thu có lá vàng lá đỏ, xuân về thì hoa anh đào nở rộ… là những nét văn hóa đặc trưng của Nhật Bản, có thể đọc được ở bất kỳ đâu. Tuy nhiên, có những nét văn hóa tồn tại trong đời sống sinh hoạt thường nhật của người dân xứ sở hoa anh đào mà rất ít người Việt để ý. Hãy cùng tìm hiểu về chúng. Khi đi thang cuốn Lê Hoàng An, sinh viên năm nhất đại học Kyushu (Fukuoka), vẫn không quên được thời khắc bị một người đàn ông Nhật vỗ vai đề nghị đứng dịch về bên trái khi đang lên thang cuốn. An hơi giật mình khi nhận ra gương mặt của người đàn ông này không hề dễ chịu chút nào. Theo thói quen thời còn ở Việt Nam, An bước lên thang cuốn và đứng song song với người bạn đi cùng. Tuy nhiên, Nhật Bản đã xây dựng được văn hóa xếp hàng trên thang cuốn cực kỳ chuẩn chỉnh. Thường thì người đứng yên cần phải xếp hàng dịch về bên trái (ở khu vực Kansai thì là bên phải) để dành lối bên phải cho người đang vội có thể đi trước. Tuy nhiên nếu như bạn ở khu vực Kansai như Osaka hoặc Kyoto thì người đi thang cuốn sẽ đứng về phía bên phải, dành lối đi về phía trái cho người nào muốn đi lên trước. Tại sao ở khu vực Kansai lại có quy định ngược như vậy? Lý do cũng có nhiều cách giải thích. Một cách giải thích cho rằng năm 1967 nhà ga Umeda của tuyến đường sắt Hankyu có lắp đặt loại thang cuốn đi bộ và có nhiều người vịn vào phía bên phải do có loa thông báo “Dành lối đi bên trái cho người muốn đi trước”. Từ đó hình thành thói quen đứng bên phải. Theo một cách giải thích khác thì năm 1970, khi Osaka đăng cai tổ chức Hội chợ quốc tế EXPO thì do có nhiều du khách nước ngoài, nên đã hình thành thói quen đứng bên phải cho phù hợp với thói quen của người châu Âu. Khi đi thang cuốn ở Nhật thì người đứng yên cần phải xếp hàng dịch về bên trái (ở khu vực Kansai thì là bên phải) Ở Việt Nam, bạn có thể đứng ở bất kỳ bên nào trên thang nhưng sang tới Nhật, hãy đứng dịch về một bên kẻo lại đụng phải những cái lườm nguýt như An. Tiền tip (tiền boa) Ở Nhật Bản không có văn hóa cho tiền tip. Ở Việt Nam, đặc biệt là Thành phố Hồ Chí Minh, văn hóa đưa tiền tip cho nhân viên phục vụ tương đối phổ biến. Nhiều người Việt quan niệm đơn giản rằng, khi họ được cung cấp dịch vụ như ý thì một chút tiền tip là cách để thể hiện sự hài lòng. Tặng tiền tip sẽ khiến người Nhật nổi giận !? Tuy nhiên, đừng dại mà đưa tiền tip cho các nhân viên phục vụ ở Nhật nếu bạn không muốn rơi vào tình huống khó xử. Đối với người Nhật thì việc cung cấp một dịch vụ hoàn hảo là điều hiển nhiên. Thậm chí sẽ có nhiều người Nhật cảm thấy việc bạn đưa tiền tip là một sự sỉ nhục. Đối với họ, tiền không phải là thước đo giá trị. Người Nhật cung cấp dịch vụ xuất phát từ lòng hiếu khách chứ không phải để đổi lấy tiền boa. Tặng hoa cho người ốm là…bất lịch sự !? Tiếp theo, bạn có một người bạn Nhật đang nằm viện và nghĩ tới chuyện tới thăm. Theo thói quen của người Việt, bạn nghĩ rằng mình nên mua một vài bông hoa giúp người bệnh cảm thấy vui tươi hơn. Nếu muốn mua hoa, xin hãy lưu ý vài điểm sau: Bản thân việc tặng hoa cho người ốm không có vấn đề gì, nhưng các loài hoa có màu trắng ở Nhật đều liên quan đến đám tang. Vì thế nên tránh các loại hoa màu trắng hoặc hoa cúc, là loại hoa chuyên được cắm bàn thờ phật. Ngoài ra các loài hoa đỏ thì khiến người bệnh liên tưởng tới máu. Vì thế nếu tặng hoa cho người sau khi bị mổ thì ta nên tránh nhé. Ở Nhật tặng hoa cho người ốm là…bất lịch sự? Tệ hơn nữa, nếu bạn tặng cho người ốm những loài hoa được trồng trong chậu thì thê thảm rồi. Bởi hoa trồng trong chậu có rễ, tiếng Nhật đọc là “Netsuku” và từ này dễ làm người ta liên tưởng tới từ “ngủ mãi” trong tiếng Nhật. Bạn đang mong người bệnh ngủ mãi hay sao? Ở một số vùng thì hoa trồng trong chậu sẽ khiến người bệnh nghĩ rằng chúng ta đang chúc họ nằm viện lâu tới mọc rễ. Hơn nữa, tùy theo bệnh viện mà có những nơi người ta không cho phép cắm hoa trong phòng bệnh nên nếu muốn tặng hoa, chúng ta nên hỏi trước xem có được phép không nhé. Bởi những loại hoa có hương thơm mạnh hoặc có phấn hoa… có thể ảnh hưởng tới người bệnh hoặc người nằm cùng phòng. Nên thường thì người ta tránh tặng hoa cho người ốm. Huýt sáo Vào một đêm trăng thanh gió mát, bạn cao hứng và quyết định huýt sáo vài giai điệu cho vui vẻ. Bạn thoải mái làm điều đó ở Việt Nam nhưng ở Nhật thì đừng. Tiếng huýt sáo có rất nhiều giai thoại ở Nhật. Huýt sáo ngoài đường Ở một số vùng, người Nhật quan niệm rằng tiếng huýt sáo là cách kẻ trộm gọi nhau vào ban đêm. Vậy nên chỉ cần nghe tiếng huýt sáo người dân sẽ theo phản xạ lùng xục tìm kẻ gian. Thời xa xưa hơn nữa, sáo là công cụ được sử dụng khi gọi hồn. Vậy nên tiếng sáo vang lên ban đêm sẽ khiến nhiều người cảm thấy rùng rợn, giống như việc có hồn ma nào đó đang được gọi lên. Trẻ con ở nhiều vùng thì được người lớn dạy rằng, nếu huýt sáo thì rắn sẽ vào nhà. Nói tóm lại, tiếng sáo vang lên ban đêm chỉ liên quan tới những điều không tốt. Những nét văn hóa dân gian góp phần tạo nên đặc trưng cho mỗi dân tộc. Vậy nên hãy tìm hiểu và tôn trọng những điều kiêng kị để chí ít thì cũng không bị coi là bất lịch sự trong đời sống hàng ngày.
Xếp hạng bài viết phổ biến
-
Lớp học tiếng Nhật online miễn phí 17137 views
-
Không được ăn ốc bắt ở ruộng lúa 15589 views
-
“Đúng giờ” ở Nhật là như thế nào? 13087 views
Platinum Sponsor
Bronze Sponsors
- Global HR Strategy
- Trường Nhật Ngữ EHLE
Đơn vị hỗ trợ
- Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam
- Trung tâm Giao lưu Văn hoá Nhật Bản tại Việt Nam
- Văn phòng JNTO Hà Nội
- Liên đoàn kinh tế vùng Kansai
- Hội Việt Nam (JAVN)
- Hội hỗ trợ Tomoiki Việt Nhật
- Hiệp hội phát triển giao lưu nguồn nhân lực quốc tế
Đơn vị hợp tác
Tổ chức hỗ trợ du học sinh
Nhật Bản (JASSO)
Mạng lưới luật sư cho lao động người nước ngoài